Thần đồng gốc Ấn Độ Balamurali Krishna Ambati tốt nghiệp ĐH khi mới 13 tuổi. 18 tuổi, ông trở thành bác sĩ trẻ nhất thế giới.
Năm 1989, khi đang làm học sinh trung học năm cuối tại Cao đẳng thành phố Baltimore, Balamurali Krishna Ambati đã vạch sẵn mục tiêu cho cuộc đời mình – “trở thành bác sĩ, giành giải Nobel và giúp đỡ nhân loại”. Lúc đó, Balamurali mới 11 tuổi.
Với mục tiêu thứ nhất, ông hoàn thành ngay khi mới 18 tuổi – tức độ tuổi mà người khác mới bắt đầu vào đại học. Chưa kể đến, tại Mỹ, thông thường, sinh viên ngành Y tốt nghiệp khi đã 26 tuổi.
Thần đồng liên tục học vượt lớp
Balamurali Krishna Ambati sinh ra tại Telugu, Vellore, Tamil Nadu, Ấn Độ, trong gia đình có bố là kỹ sư điện, mẹ là giáo viên dạy Toán. Năm ông 3 tuổi, gia đình chuyển đến Buffalo, New York, Mỹ, trước khi tiếp tục đến sống tại Orangeburg, South Carolina, rồi Baltimore, Maryland.
Từ nhỏ, vợ chồng nhà Ambati đã thường xuyên đọc sách cho các con nghe, khuyến khích con học hành chăm chỉ. Anh trai của Balamurali, Jayakrishna, cũng là một thần đồng, tốt nghiệp ĐH Johns Hopkins danh tiếng khi mới 17 tuổi. Ông lựa chọn học tiếp ngành Y, trở thành bác sĩ nhãn khoa. Hành trình của Balamurali còn nhanh hơn thế.
Theo New York Times, thần đồng người Ấn thành thạo giải thích khi mới 4 tuổi. Vài tuần sau khi vào lớp 1, ông học vượt lên lớp 2. Từ đó, mỗi năm, Balamurali học xong hai lớp.
Năm 10 tuổi, thần đồng chuyển đến học trung học tại trường Trung học Baltimore Polytechnic Institute. Ông không thích môi trường học tập ở đây và chịu áp lực khi bạn học xung quanh không chú trọng việc học.
Một năm sau, gia đình Ambati cho con chuyển sang Cao đẳng thành phố Baltimore. Diane Lashinsky, giáo viên Sinh học của Balamurali lúc đó, kể cậu học trò người Ấn không quá xuất sắc nhưng lại rất chăm chỉ và có chí hướng. Balamurali thậm chí tranh thủ ngày cuối tuần để nghiên cứu về sự tiến hóa.
Năm 11 tuổi, thần đồng cùng anh trai hoàn thành cuốn sách nghiên cứu và HIV/AIDS.
Sau khi tốt nghiệp Cao đẳng thành phố Baltimore, Balamurali Krishna Ambati trúng tuyển ĐH New York. Tốc độ học quá nhanh của Balamurali từng khiến nhiều người lo ngại. Tuy nhiên, Friedrich Ulfers, Giám đốc chương trình Học bổng Tổng thống, nơi trao học bổng toàn phần cho Balamurali, hài lòng với tốc độ này.
Trước thái độ ngờ vực của mọi người, Friedrich Ulfers chỉ đặt câu hỏi: “Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta nói với Mozart rằng ông ấy phát triển quá nhanh?”.
Ông cũng tin tưởng môi trường gia đình tạo cho thần đồng nền tảng học thức vững chắc. Thực tế, Balamurali không phải chỉ có cái mác thần đồng. Ông chỉ mất hai năm để lấy bằng cử nhân Sinh học.
13 tuổi, ông đặt mục tiêu vào trường Y Mount Sinai và tự mô tả mình là “thần đồng có mục tiêu” trong đơn ứng tuyển. Ông muốn trở thành người trẻ nhất thế giới tốt nghiệp trường Y. Đây là mục tiêu ông đặt ra từ năm 8 tuổi sau khi đọc sách Kỷ lục Thế giới Guinness và phát hiện danh hiệu này thuộc về một người Israel, tốt nghiệp ĐH Perugia (Italy) ở tuổi 18.
Thần đồng khẳng định nếu trường Y Mount Sinai nhận ông vào học, ông có thể lập kỷ lục mới khi còn 2 tháng nữa mới tròn 18 tuổi. Cuối cùng, Balamurali thành công thuyết phục ban tuyển sinh.
Thực hiện 2/3 mục tiêu cuộc đời
Ở chặng đường tiếp đó, Balamurali Krishna Ambati học hành với tốc độ bình thường. Robert Lancaster, giáo viên Hóa hữu cơ của Balamurali, nhận xét thần đồng trưởng thành so với tuổi nhưng còn khá trẻ con khi so với các bạn học cùng khóa.
“Khi mọi thứ trong phòng thí nghiệm không suôn sẻ, Bala (tên thân mật) rất khó chịu. Trong học kỳ đầu tiên, cậu ấy còn khóc. Bala học trên mức trung bình nhưng không đứng đầu lớp. Tôi dành nhiều kiên nhẫn hơn cho cậu ấy so với sinh viên khác”, ông Robert Lancaster nhớ lại.
Ông cũng từng lo lắng cậu học trò nhỏ tuổi không chịu nổi áp lực trong trường Y khi phần lớn bạn học đều đã ngoài 22 tuổi còn Balamurali thậm chí chưa thành niên.
Thực tế, nhiều người, trong đó có TS Andrew Frantz, Chủ tịch Hội đồng Tuyển sinh trường Y Columbia, từng gợi ý Balamurali và gia đình nên chờ đến khi thần đồng trưởng thành hơn.
Tuy nhiên, cha của Balamurali, ông Murati Rao, không muốn chờ đợi. Ông cho rằng con trai đủ chín chắn để theo đuổi con đường trở thành bác sĩ vì đã quan tâm đến ngành y từ năm 3 tuổi.
Cuối cùng, kỳ vọng của gia đình cũng như điều thứ nhất trong 3 mục tiêu thần đồng người Ấn đặt ra năm 11 tuổi trở thành sự thật. Năm 1995, Balamurali Krishna Ambati trở thành bác sĩ trẻ nhất thế giới.
Sau khi tốt nghiệp, Balamurali theo học chương trình bác sĩ nội trú ngành Nhãn khoa tại ĐH Harvard. Tại đây, ông giành chiến thắng tại cuộc thi Tìm kiếm Tài năng Khoa học Westinghouse và Hội chợ Khoa học & Kỹ thuật Quốc tế.
Balamurali học tiếp chương trình nghiên cứu sinh về giác mạc và phẫu thuật khúc xạ tại ĐH Duke rồi gia nhập ĐH Y Georgia trước khi trở thành giáo sư tại ĐH Utah.
Thực tế, Balamurali Krishna Ambati bắt đầu thực hiện mục tiêu thứ 3 – giúp đỡ – nhân loại từ rất sớm. Ông là tình nguyện viên Bệnh viện Mắt ORBIS, thường đến các nước nghèo để dạy và hướng dẫn thực hành phẫu thuật nhãn khoa. Năm 2011, Balamurali hiến một quả thận cho cậu bé 16 tuổi ở Idaho.
Khi đã trở thành giám đốc nghiên cứu giác mạc tại ĐH Utah, Balamurali Krishna Ambati vẫn dành vài tuần mỗi năm để chữa bệnh từ thiện ở Ghana, Panama, Ấn Độ thông qua tổ chức ORBIS.
Trở thành bác sĩ, mục tiêu thứ 2 – giành giải Nobel – không còn là ưu tiên của Balamurali. Ông tập trung nghiên cứu cách giúp con người lấy lại thị giác.
“Dù giành giải thưởng hay không, tôi chỉ muốn giúp đỡ nhiều người nhất có thể. Hàng tuần, khoảnh khắc tôi yêu thích nhất là khi gỡ miếng gạc khỏi mắt ai đó sau ca mổ đục thủy tinh thể và thấy họ mỉm cười. Khoảnh khắc đó khiến mọi thứ trở nên đáng giá”, bác sĩ trẻ chia sẻ.
TS Randall Olson, cấp trên của Balamurali, đánh giá ông rất nhạy bén trong lâm sàng và luôn cố gắng thực hiện xuất sắc công việc của mình. Olson tin tưởng trong tương lai gần, cấp dưới sẽ giành giải Nobel.
Tuy nhiên, ông cho rằng bản thân cựu thần đồng cũng phải trả giá cho sự nghiệp thành công nhanh chóng. Balamurali không có tuổi thơ đúng nghĩa nên gặp khó khăn trong giao tiếp xã hội.
Trong khi đó, Balamurali Krishna Ambati cho biết ông không hối tiếc vì đã đi quá nhanh. Những gì ông đạt được lớn hơn so với những gì mất đi. Hơn nữa, hiện tại, ông học được cách cân bằng giữa cuộc sống và công việc. Ông thích xem phim, đi bộ đường dài và theo đuổi sự nghiệp cứu người.